thơ Phạm Mạnh Hiên
trôi trên phố thi thể những con ruồi
chất ẩm ướt hành trình đang chảy
và những cuốn sách còn không
trong thế giới lạnh
bữa ăn tối đã cũ
như tôi thở trong lòng quả trứng rỗng
đi qua nhịp điệu làn da
một khoảnh khắc chết của con bướm lột xác
bầu trời kia bụi bặm tín hiệu
đón những con cá biển ướp đen muối đại dương
đã rất lâu trong đêm
lửa uống mộng du
tôi không kịp đánh nhịp rắn
lên linh hồn thành phố
ôm bỏ thân xác kẻ vắng mặt
những vệt trắng bí ẩn ở lại đây vĩnh hằng
nơi tôi bị tuôn ra ngoài
một con thú màu xanh có thể thấy
khoảng không kẻ lạ
đến gõ cửa
nguồn: tienve.org
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét