
Truyện ngắn của Lưu Quang Thái
Tôi thấy mình bay trên các ngọn cây ở một thành phố rất lạ . Chẳng hiểu sao bỗng dưng ngừng bay rồi cưỡi xe mô tô trên con đường không một bóng người . Có điện thoại. Alô tôi nghe. Đầu giây bên kia, xin lỗi, đây có phải số máy của chú Bảy Hà không ạ? Tôi khựng lại vài giây. Ai biết bí danh thời chinh chiến của mình nhỉ? Rồi đáp, đúng rồi, xin hỏi tôi đang nói chuyện với ai đấy ạ? Đầu giây bên kia, cháu là con của bố Nguyễn Quang quê ở Trực Ninh, Nam Định! Tôi kêu lên, trời, cháu đang ở đâu? Cháu đang đứng trước cổng nhà chú. Tôi tự hỏi nhà mình ở đâu mà không nghĩ ra.

Hình ảnh được chụp tại Thượng Hải



