nhà thơ Thanh Yến
Đêm rất lặng - một mình ta - rất lặng !
Màu mực nhòe con chữ - lạnh dòng thơ
Bao năm chưa lần thăm chốn cũ
Chiều tím mưa xưa rưng rức đến bây giờ
Quê hương từng góc nhớ
Cánh cò sóng sánh đồng xa
Hàng giậu thưa - cây me đầu ngõ
Đò chở hoàng hôn đỏ tím qua nhà
Chiếc cầu nhỏ gập ghềnh mưa nắng
Rặng trâm bầu đón gió liêu xiêu
Cay cay mắt... bếp nhà ai khói tỏa
Chim nỉ non nhớ tổ kêu chiều
Đêm đã tàn, ngày cũng vừa lên tiếng
Giật mình nhìn bóng thời gian
Chiếc lá rụng giữa đôi bờ tĩnh lặng
Lỡ bước chân. Ngoảnh lại. Bàng hoàng !
(nguồn:VănVN.net)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét