những dòng lấp lánh trôi... Đi...i

9 thg 6, 2012

về một vực âm/ sương mù

thơ Phạm Mạnh Hiên
 
bay loãng buổi chiều
bằng sự toả rạng ngấn nước đen
vực âm thê thiết môi em
chạy hút mặt chân trời
lòng xanh hoan chín
 
đâu đó ngã rẽ mưa
cứ để cây sưởi ấm
một con bướm bình minh đang nuốt
cơn gió xô sập đường chuông vô biên
khung thời gian nghi hoặc
xoã kín tiếng nói xa
kích thước không thể dập xoá
 
 
 
 
ngược bên ngoài
cơn mưa non cầu vồng
tôi không còn giấc mơ tôi
tưới lên rêu phủ nín lặng
lằn ranh mắt tràn đau nhói
 
tôi dò theo chiếc bóng hoàn hảo
trong chuỗi đèn hoàng hôn tịch mịch
bên mép rìa thành phố biến tấu
hay tận lòng sông âm ỉ vong hồn trôi ra biển
đàn chim mùa cánh cụt
mơ hồ vòng thinh không
 
tôi mất hút trong hành lang dày đặc
phấp phới tấm lụa màu khốn quẫn
ký ức ngày mai mọc ngôn ngữ sương mù
 
 
 
(tienve)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét